
TIẾNG ĐÀN
Tuổi thơ con
ấm ngọt tiếng đàn
cha rót vào những đêm trăng sáng
tiếng hát bản Mường “cô gái vót chông”
Tuổi thơ con
vọng mãi tiếng kèn dân tộc
bằng lá hái trong sân,
cha thổi bài ca “cô gái gọi bạn tình”
Tuổi thơ con
thuộc hết bài thơ cha viết tặng
dạy con biết về mình
nhớ đinh ninh lòng cha tình nồng ấm
“thương con gái mười ba tuổi đầu”
Tuổi thơ con
là câu chuyện kể
nước mắt vòng quanh cha thường bảo thế
Rồi để lại tất cả
cha đi mãi thật xa
con đợi chờ, cô tịch tháng năm qua.
BẬC THỀM
Bậc thềm nhớ thu,
sương mờ tựa khói bếp
tầm mắt rộng thênh thang
ao đầm mênh mông nước.
Vẳng tiếng cha ngày trước
hướng nhà,
tránh quả đồi áp mặt của ngôi chùa linh thiêng
lách khe suối, nhìn thẳng qua đầm nước
núi xa vững chãi
tài vinh về phía ta.
Cha đã khuất
mẹ đi xa
hướng nhà còn đó
con ngồi đây
bậc thềm chiều nay
khói sương nhạt nhoà, cay mờ khoé mắt tuổi thơ.
VẾT THỦNG
Hoàng hôn bên sông, đường xưa quen lối,
đỉnh dốc ai chờ người con gái tha hương
cổng khóa, lối nhỏ um tùm vắng dấu chân
sân!
cỏ len gạch nứt toang
giếng khơi đậy miệng, gáo hoen, dây mục, rêu phong bán.
Dương sỉ non tơ vươn tay dài trong cổ tích
vẫy gọi tình thân vọng tiếng gầu vợi nước
âm thanh cười
tuổi thơ xưa
đám trẻ, ngôi nhà trên thảo nguyên xanh.
Bố!
đi tắm thôi nào lũ trẻ của ta
gáo va thành, nước lọt vết thủng rơi xuống đáy
sân giếng, chậu nước tràn lênh láng
chị! cay mắt em, đưa chị cái ca, Bố ơi! hết nước
vang chân đồi.
Chiều!
bậc thềm tắt âm thanh.
Doãn Minh Trịnh (Phạm Thị Trịnh)
CỔ TÍCH VƯỜN XƯA
Hoa ổi
bung cánh hương bay xa
ong mật kéo đàn
lũ trẻ sợ,
từng chùm hoa trắng Trẩu nở mùa xuân,
gốc thân vài cánh mỏng đọng sương trong
sim mọng như nhộng sắn,
tím môi em hồng, chuyện kể ngày xưa.
Hoa ngũ sắc,
bìm bìm dây leo xây tường ngăn kín
mây(*) bờ rào quả chát, vị chua thâm nồng miệng trẻ
mắt cua(**) bẻ chùm xanh, lưa thưa vàng quả chín
đựng bằng vạt áo tuổi thơ,
em núp mình trong vườn xưa cổ tích.
Chiều nay,
lướt nhẹ vườn hoang, cổ tích ngày xưa vắng.
____________
(*) Mây: loại thân mền có gai, thường hay được trồng ở bờ rào,
thân mây dùng để buộc chặt các vật liệu như tre, nứa…
Trái mây nhỏ, kết thành từng chùm dài có vị chua, chát.
(**) Mắt cua: một loại cây rừng mọc lúp xúp ven sườn đồi vùng trung du,
trái kết thành từng chùm hình tròn, trái nhỏ như mắt cua đồng (trẻ con làng quê
Ba Vì gọi là trái mắt cua – từ địa phương), chưa biết còn tên gọi nào khác nữa.
DOÃN MINH TRỊNH